Trang chủ » Thiết kế website giá rẻ
Võ đài chính trị bước vào thế giới game
Sau một thời gian thăm dò, năm 2004 là thời điểm game trực tuyến đột phá vào lĩnh vực chính trị. Điều này phản ánh việc trò chơi điện tử đã trở thành một mảng lớn của văn hóa và xã hội.
Game chính trị chính thức đầu tiên là trò Iowa Game, được giới thiệu vào tuần cuối của năm 2003, theo ủy quyền của ứng cử viên đảng Dân chủ Mỹ Howard Dean. Tiếp theo đó, hơn 20 trò chơi khác lần lượt ra đời, đáng kể nhất là Frontrunner, eLections, President Forever và The Political Machine. Các game này cho phép người chơi tiến hành trọn vẹn một chiến dịch tranh cử tổng thống, trong đó có cả việc đối phó với giới truyền thông. Một số trò chơi khác khai thác các cuộc đấu giữa Bush và Kerry bằng cách vạch ra các phẩm chất hoặc khuyết điểm của ứng cử viên.
Hiện tượng trên làm ngay cả những người đầu tiên sáng tạo ra thể loại cũng cảm thấy kinh ngạc. “Khi bắt đầu nghiên cứu các game chính trị tại trường đại học cách đây 5 năm, tôi cho rằng phải mất vài chục năm để phổ biến”, Gonzalo Frasca, chuyên gia trò chơi điện tử tại Đại học công nghệ Copenhagen (Đan Mạch), cho biết. “Tôi rất ngạc nhiên khi thấy game chính trị tiến triển nhanh như vậy”.
Nhiều họa sĩ và nhà thiết kế đang thử nghiệm thể loại game mới này trong các dự án như newsgaming.com với mục đích đưa ra bình luận về các sự kiện quốc tế thông qua trò chơi điện tử.
Khả năng mô phỏng thực tế của trò chơi điện tử đã khiến chúng trở thành công cụ mô hình hóa mạnh để tương tác với các tình huống thực một cách sáng tạo. Vì thế, game không còn là lĩnh vực riêng của giải trí. Frasca nhận xét, thế giới trò chơi điện tử giống như một phòng thí nghiệm thu nhỏ, nơi chúng ta có thể chơi với sự hy vọng, nỗi sợ hãi và niềm tin của chính mình. “Trẻ em học hỏi rất nhiều về thế giới thông qua các trò chơi. Tại sao người lớn chúng ta lại không làm như vậy nữa khi trưởng thành”.
Tuy nhiên, các chuyên gia dự kiến, sẽ phải mất ít nhất 10 năm nữa, kiểu truyền thông rất mới mẻ thông qua trò chơi điện tử mới trở thành một công cụ phổ biến cho các chiến dịch chính trị. Khi đó, kỹ năng mô phỏng của các trò chơi sẽ là một tiềm năng truyền thông to lớn. Đây không phải là điều đáng ngạc nhiên nếu so với các dạng truyền thông khác như web. Cách đây vài năm, hầu hết các chính trị gia đều không có trang web riêng, trong khi ngày nay đó là điều không thể thiếu.
Tiến sĩ Frasca nhận xét: “Các chiến dịch chính trị sẽ tiếp tục thử nghiệm với video game. Công cụ truyền thông này có thể tiếp cận công chúng trẻ với một ngôn ngữ mà họ hiểu một cách rõ ràng. Nó sẽ không thay thế được các kiểu tuyên truyền chính trị khác nhưng nó sẽ tự kết hợp vào trong khối cộng sinh của phương tiện truyền thông đại chúng”.